Cuối cùng không cưỡng lại được với em hầu gái dâm đãng, lo lắng về buổi gặp gỡ đó sẽ đến tai Diệp. Tôi lo lắng không phải sợ rằng Diệp sẽ làm gì đó. Tôi chỉ lo lắng khi Diệp sẽ không làm gì cả. Nói chuyện với tôi cũng không, cười với tôi cũng không, đưa đón tôi đi học cũng không. Và trên tất cả, nếu đôi mắt đó đỏ hoen vì tôi, tôi sẽ bị lương tâm mình giày vò cho đến chết… Lúc trước em đã buồn vì tôi một lần rồi. Nhưng lúc đó mọi thứ dường như vẫn chưa bắt đầu. Còn bây giờ, Một ngày không cưỡng lại được với em hầu gái nuột nà khi tất cả đang “vận hành trơn tru”, tôi thật không muốn em phải buồn vì tôi